Trang chủ > Tùy bút tiểu thuyết > Nội dung chính

201999WIN, liệu có thể giải được bài toán của thời gian?


Thời gian trôi qua thật nhanh! Chẳng mấy chốcbxh ngoai hang anh, ngày làm việc đầu tiên của năm 2019 đã trôi qua.

Khi bước sang năm mới99WIN, nhiều người thường dành thời gian để nhìn lại quá khứ và mơ về tương lai. Tôi cũng đã băn khoăn trong vài ngày liệu có nên tổng kết lại năm 2018 đã trôi qua một cách vô tình hay không. Lý do khiến tôi lưỡng lự là vì mỗi khi đến dịp này, cảm giác như mình bất ngờ nhận được thông báo rằng kỳ thi quan trọng sắp tới sẽ diễn ra sớm hơn dự định. Bạn còn đang loay hoay với mấy môn học chưa kịp ôn tập thì đành phải bước vào phòng thi với tâm trạng đầy lo lắng và bất an.

Thực tế99WIN, cuộc sống luôn giống như một bộ phim chỉ mới phát đến phân đoạn giữa, và cái kết mà bạn đang mong chờ thì vẫn còn rất xa. "Năm mới" chỉ là một ranh giới tâm lý mà con người tự tạo ra để đánh dấu thời gian mà thôi. Vào đầu năm, mọi người thường gieo xuống trong tâm trí mình một hạt giống hy vọng, và khi kết thúc năm, họ dừng lại để nhìn lại xem nó đã nảy mầm hay chưa, ít nhất cũng đã bén rễ chưa. Đôi khi, việc đặt ra những kỳ vọng lớn lao vào năm mới không phải lúc nào cũng dẫn đến kết quả như mong muốn. Hạt giống ấy có thể bị quên lãng giữa bộn bề công việc, hoặc bị gió cuộc sống thổi bay khỏi vùng đất tiềm năng của nó. Nhưng dù sao đi nữa, đó cũng là cách mà mỗi người nhắc nhở bản thân về sự thay đổi và cải thiện – dù là trong công việc, tình cảm hay cuộc sống cá nhân. Nếu hạt giống không nảy mầm ngay lập tức, đừng vội nản lòng. Cuộc sống không phải lúc nào cũng tuân theo kế hoạch mà chúng ta vẽ ra, nhưng điều quan trọng là luôn tin rằng, trong bất kỳ thời điểm nào, bạn đều có thể bắt đầu lại từ đầu và tiếp tục gieo trồng những điều tốt đẹp hơn cho tương lai.

Tôi chẳng bao giờ thích những bài học lớn được gói gọn trong ba dấu chấm than rực rỡ99WIN, sợ rằng mọi người sẽ nhầm chúng thành những lời vàng ngọc mà ai cũng phải ghi nhớ. Mỗi người đều có hoàn cảnh riêng biệt và những ước mơ, hạnh phúc khác nhau. Không tồn tại bất kỳ triết lý sống nào có thể áp dụng cho tất cả mọi người. Có lẽ, điều quan trọng nhất không phải là tìm ra một chân lý chung cho tất cả, mà là lắng nghe tiếng nói từ trái tim mình và bước đi trên con đường mà chính bản thân ta đã chọn.

Do đóđánh bài online, dưới đây tôi chỉ nói về bản thân mình. Nói về những gì mình đã đạt được, nói về những phiền muộn của mình. Các bạn cứ coi như là câu chuyện để nghe thôi.

Công việc

có thể không cần làm việc.

Vì đã quyết định làm việcbxh ngoai hang anh, thì điều tốt nhất chắc chắn là tìm cơ hội để tạo ra một bước ngoặt lớn, từ đó tiến tới con đường tự do tài chính. Tuy nhiên, chỉ có rất ít người đủ nỗ lực và may mắn mới có thể đạt được mục tiêu này. Những ai dám liều lĩnh và kiên trì theo đuổi ước mơ thường phải đối mặt với không ít thách thức, nhưng nếu thành công, họ sẽ gặt hái được những phần thưởng xứng đáng cho sự hy sinh của mình.

Đối với phần lớn chúng ta như bạn và tôi thì sao? Hãy chọn phương án thứ hai: Đặt ra hai mục tiêu sau:

  1. Làm công việc mà mình thích;
  2. Đừng để bản thân bị hạ giá trị.

Đối với chính tôi mà nói:

  1. Tôi quan tâm đến công nghệ trí tuệ nhân tạo;
  2. Trí tuệ nhân tạo là xu hướng lớn trong tương laibxh ngoai hang anh, tham gia vào lĩnh vực này ít nhất sẽ không khiến kiến thức của mình trở nên lỗi thời.

Do đóbxh ngoai hang anh, vào đầu năm ngoái, tôi đã tham gia Phòng thí nghiệm Trí tuệ Nhân tạo của Alibaba.

Khi nhìn lại mục tiêu cá nhân của mình từ một năm trướcbxh ngoai hang anh, lúc đó tôi mong muốn có thêm nhiều cơ hội để nghiên cứu sâu hơn về thuật toán và công nghệ liên quan đến trí tuệ nhân tạo. Nhưng bây giờ nhìn lại, sự tiến bộ trong việc nghiên cứu các thuật toán không được như kỳ vọng, vì phần lớn thời gian làm việc đã dành cho các dự á Tuy nhiên, có mất thì cũng có được, tôi đã đạt được những thành tựu đáng kể trong lĩnh vực kỹ thuật và ứng dụ Những kiến thức này thực sự rất quan trọng trong việc xây dựng một cái nhìn toàn diện về hệ thống và cách hoạt động của AI trong thực tế. Tôi nhận ra rằng, dù không đạt được mục tiêu ban đầu, nhưng những kinh nghiệm tích lũy được cũng là một phần giá trị không nhỏ trong hành trình học hỏi của mình.

Năm 201999WIN, có hai mong muốn:

  1. Có thể nhìn nhận toàn bộ hệ thống và ngành công nghiệp từ góc nhìn cao hơn;
  2. Tiếp tục nghiên cứu về thuật toán.

Gia đình

Năm vừa quabxh ngoai hang anh, có hai sự kiện lớn đã ảnh hưởng khá nhiều đến gia đình: một là việc đi công tác xa, và hai là việc con bắt đầu đi học. Những chuyến công tác không chỉ khiến thời gian sum họp gia đình bị rút ngắn mà còn tạo ra nhiều thách thức trong việc cân bằng giữa công việc và chăm sóc con cái. Còn khi con đi học, điều này đánh dấu một cột mốc quan trọng, nhưng cũng mang lại không ít lo lắng về việc con có thích nghi được với môi trường mới hay không. Đây thực sự là những thử thách lớn mà mỗi thành viên trong gia đình đều phải đối mặt và vượt qua.

Vì lý do công việc99WIN, từ năm 2018 tôi bắt đầu thường xuyên đi công tác. Đối với bản thân tôi mà nói, điều này không có gì quá to tát, nhưng rõ ràng là thời gian dành cho gia đình ngày càng ít đi, và điều đó đã ảnh hưởng đến mối quan hệ của chúng tôi. Chính sự thay đổi này cũng đã vô hình chung tạo nên áp lực tâm lý khá lớn cho tôi. Tuy nhiên, may mắn là tất cả mọi người trong gia đình đều dần dần thích nghi với tình hình mới này. Cũng trong thời gian đó, tôi nhận ra rằng dù có bận rộn đến đâu, vẫn cần phải cố gắng duy trì sự kết nối với những người thân yêu. Những cuộc gọi ngắn hay tin nhắn hàng ngày trở thành sợi dây gắn kết giữa tôi và gia đình, giúp giảm bớt phần nào nỗi nhớ nhà và cảm giác cô đơn khi ở xa. Dần dần, tôi học được cách cân bằng giữa công việc và cuộc sống cá nhân, để không chỉ hoàn thành tốt nhiệm vụ mà còn giữ được niềm vui bên gia đình. Mặc dù có đôi lúc cảm thấy mệt mỏi, nhưng chính trải nghiệm này đã dạy tôi một bài học quý giá: dù công việc có quan trọng đến đâu, thì gia đình luôn là chỗ dựa vững chắc nhất. Và nhờ vậy, tôi ngày càng trân trọng hơn từng khoảnh khắc được ở bên cạnh người thân.

Ngoài rabxh ngoai hang anh, một điều mà trước đây có lẽ chưa ai thực sự nghĩ đến đó là việc đi học sẽ tác động mạnh mẽ đến cả gia đình. Trên mạng có rất nhiều câu chuyện hài hước về việc giúp con làm bài tập về nhà, chắc hẳn nhiều người cũng đã từ Trước khi bắt đầu hỗ trợ con học bài, các bậc phụ huynh thường tự hào nghĩ rằng con mình thông minh xuất chúng; nhưng sau khi bắt tay vào làm thì mọi thứ dường như không còn như vậy nữa. Tâm trạng của trẻ luôn lây lan đến người lớn, từ đó ảnh hưởng trực tiếp đến bầu không khí trong gia đình. Có những lúc, chỉ cần nhìn thấy ánh mắt thất vọng hoặc nỗi bực bội của con, cha mẹ cũng cảm thấy áp lực và căng thẳng theo.

Cô con gái đầu đã bắt đầu lớp hai99WIN, vẫn đang trong giai đoạn chưa thể hoàn toàn thoát khỏi sự phụ thuộc vào cha mẹ. Quá trình trưởng thành là điều không thể thiếu, và khoảnh khắc nhận ra chân lý có thể xảy ra như mong đợi hoặc đôi khi đến muộn hơn một chút. Nhớ lại quãng thời gian học tập thuở nhỏ của mình, có hai điều vẫn in sâu trong tâm trí. Một là "suy nghĩ", hai là "tự lập". Khi còn nhỏ, mỗi khi gặp khó khăn trong việc giải toán hay hiểu bài, tôi thường quen với việc trông chờ vào sự giúp đỡ từ ba mẹ. Tuy nhiên, dần dần, tôi nhận ra rằng để thực sự tiến bộ, mình cần tự đặt câu hỏi cho bản thân trước khi tìm kiếm sự hỗ trợ từ người khác. "Suy nghĩ" không chỉ đơn giản là giải quyết vấn đề mà còn là cách để tôi khám phá thế giớ Còn "tự lập" thì mang đến cho tôi niềm tin rằng mình có thể vượt qua mọi thử thách, dù nhỏ bé hay lớn lao. Cha mẹ có thể đồng hành cùng chúng ta, nhưng chính sự nỗ lực của bản thân mới là yếu tố quan trọng nhất trong hành trình trưởng thành này. Và tôi tin rằng, với sự rèn luyện và kiên nhẫn, tất cả chúng ta đều có thể đạt được những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống.

"Think" là gì? Nhớ lại khi tôi học cấp haibxh ngoai hang anh, trong một tiết vật lý, thầy giáo nói về khái niệm "nhiệt lượng". Sách giáo khoa cho biết rằng khi hai vật thể có nhiệt độ khác nhau tiếp xúc với nhau, sẽ xảy ra sự truyền nhiệt. Vật thể có nhiệt độ cao hơn sẽ phát ra nhiệt lượng, còn vật thể có nhiệt độ thấp hơn sẽ hấp thụ nhiệt lượng. Lúc đó, tôi tự hỏi: nếu một vật thể ở nhiệt độ âm 10 độ và một vật thể ở nhiệt độ âm 20 độ tiếp xúc với nhau, liệu vật thể có nhiệt độ âm 10 độ có thể vẫn phát ra nhiệt lượng không? Một vật thể "lạnh" như vậy cũng có thể phóng thích được "nhiệt lượng"? Nếu đã có "nhiệt lượng", tại sao lại không có "lạnh lượng"? Tại sao không phải là vật thể có nhiệt độ thấp hơn phát ra "lạnh lượng", khiến nhiệt độ của vật thể có nhiệt độ cao hơn giảm xuống? Tôi nhớ mình đã suy nghĩ rất lâu về vấn đề này. Giờ đây nhìn lại, có lẽ lúc đó tôi chưa hiểu rõ khái niệm về "năng lượng", đồng thời nhầm lẫn giữa "nhiệt lượng" trong cuộc sống hàng ngày với "nhiệt lượng" trong vật lý, nên mới nảy sinh những ý tưởng kỳ lạ như thế. Tuy nhiên, đó chính là khởi đầu của "suy tư" thực sự, bắt đầu từ việc giải quyết những băn khoăn của bản thân để cố gắng hiểu thế giớ Tôi nhận ra rằng, khi đặt câu hỏi cho chính mình, dù câu trả lời có thể nghe như vô lý hay không đúng đắn, thì đó vẫn là một bước tiến trong hành trình tìm kiếm kiến thức. Những câu hỏi như vậy giúp ta không ngừng khám phá và mở rộng ranh giới hiểu biết. Và càng suy nghĩ sâu hơn, tôi càng nhận ra rằng việc không ngừng đặt câu hỏi chính là chìa khóa để mở cánh cửa tri thức.

Về vấn đề "sự độc lập"bxh ngoai hang anh, tôi nhớ lại một kỷ niệm khác từ thời trung học. Có lần tôi tham gia kỳ thi Olympic vật lý, và chắc hẳn nhiều người trong số các bạn cũng biết rằng những bài kiểm tra này thường yêu cầu kiến thức thuộc chương trình đại học. Để chuẩn bị cho kỳ thi đó, tôi đã tự mượn quyển giáo trình vật lý đại học và tự học qua rất nhiều chương mục. Và vì nội dung trong cuốn sách đó đều được trình bày bằng phương pháp vi tích phân, nên trước tiên tôi phải tự học về vi tích phân để có thể hiểu được nó. Khi đối mặt với một vấn đề mà không ai có thể giúp đỡ, ngay cả thầy cô hay cha mẹ cũng không thể hỗ trợ, bạn buộc phải tự mình tìm ra cách giải quyết một cách "độc lập". Thực sự, khi bước vào con đường tự học như vậy, tôi nhận ra rằng sự độc lập không chỉ đơn thuần là việc tự mình làm mọi thứ mà còn là khả năng tự mình tìm kiếm câu trả lời, tự mình vượt qua khó khăn và trưởng thành hơn từng ngày. Điều này không chỉ áp dụng cho việc học hành mà còn rất hữu ích trong cuộc sống sau này.

Mẹ cứ gõ lia lịa trên máy tính mỗi ngàyđánh bài online, mẹ đã học hỏi được nhiều thứ như vậy từ khi nào vậy?

Viết lách

Mình vừa kiểm tra lại và thấy rằng năm 201899WIN, mình chỉ đăng được vỏn vẹn 4 bài viết trên trang. Thật sự rất biết ơn các bạn đọc đã luôn đồng hành, dù tần suất cập nhật của mình quá thấp mà số lượng followers không hề giảm đi chút nào. Điều này thực sự là một điều kỳ diệu và cũng là nguồn động lực lớn để mình tiếp tục cố gắng hơn nữa trong tương lai.

Nguyên nhân chính là do thời gian bị thu hẹp lạiđánh bài online, công việc bộn bề cùng những rắc rối thường nhật đã khiến khoảng thời gian dành cho bản thân trở nên rời rạc và thiếu kết nối. Tất nhiên, cũng có những lý do chủ quan tác động. Một mặt, việc viết lách dường như trở nên trì trệ hơn, có lẽ nếu cố gắng một chút thì vẫn có thể tìm được thời gian; mặt khác, tiêu chuẩn của mình đối với việc viết lách đã nâng cao hơn rất nhiều. Điều đó không chỉ đòi hỏi sự kiên nhẫn mà còn cần cả sự sáng tạo và đầu tư lớn hơn trong từng bài viết.

Khi mới bắt đầu viết bài cho trang99WIN, mình đã đặt ra một số nguyên tắc cho bản thân, chẳng hạn như không chạy theo các xu hướng nóng hổi, duy trì phong cách riêng, không quá chú trọng đến tần suất đăng bài mà thay vào đó ưu tiên chất lượng hơn số lượng, và nhiều điều khác nữa. Thực tế thì số lượng và chất lượng luôn là một cặp mâu thuẫn. Có những lúc mình cảm thấy cân bằng giữa hai yếu tố này thật sự rất khó, nhưng vẫn cố gắng giữ vững những cam kết đã đề ra từ ban đầu.

Khi từng chút mộtbxh ngoai hang anh, những câu hỏi bắt đầu xuất hiện trong tâm trí. Liệu việc bỏ ra thời gian để viết mà không tạo ra được điều gì giá trị có phải là sự phí phạm thời gian không? Không chỉ phí phạm thời gian của chính mình mà còn của người khác nữa. Viết những dòng chữ không hề có chút nghệ thuật nào liệu có được coi là viết lách thực sự hay không? Có lẽ nó chỉ đơn thuần là ghi chép cá nhân mà thôi. Nhưng rồi câu hỏi lớn hơn đặt ra: Viết bài kỹ thuật có được tính là viết lách không? Làm thế nào để đạt đến sự tinh tế của nghệ thuật thông qua ngòi bút? Có lẽ, để chạm đến nghệ thuật, cần phải có sự kết nối sâu sắc giữa trái tim và ngôn từ. Mỗi câu chữ phải như một nhịp đập, một cảm xúc chân thật được truyền tải tới người đọc. Viết không chỉ để thể hiện ý tưởng mà còn để khơi gợi suy tư, để làm cho người khác cảm thấy rằng họ không cô độc trên con đường tìm kiếm cái đẹp và sự hiểu biết. Có lẽ đó mới thực sự là mục tiêu cao cả của một người viết.

Tuy nhiên99WIN, viết lách thực sự là một điều rất thú vị. Điều hấp dẫn đích thực nằm ở chỗ bạn không bao giờ biết điểm đến của nó là gì, hiện tại bạn mãi mãi không thể đoán được bản thân sau này sẽ sáng tác ra những gì. Khi cầm bút, mỗi câu chữ dường như mở ra vô vàn khả năng mới, biến hành trình sáng tạo thành một cuộc phiêu lưu đầy bất ngờ và hứa hẹn.

Vì vậyđánh bài online, năm 2019 còn có một niềm hy vọng khác: cải thiện kỹ năng viết của bản thân để dần tiến gần hơn đến mức chuyên nghiệp. Tất nhiên, điều này chỉ có thể xảy ra nếu như bạn tiếp tục kiên trì viết mỗi ngày. Việc không bỏ cuộc chính là chìa khóa mở ra cánh cửa thành công trong hành trình chinh phục nghệ thuật viết lách. Hãy biến việc viết trở thành một thói quen và để từng từ ngữ thổi hồn vào những giấc mơ của bạn.

Vào năm 201999WIN, cách mà thời gian được phân bổ vẫn luôn là một câu đố khó giải. Có lẽ bản thân tôi quá tham lam, muốn thực hiện quá nhiều điều cùng một lúc. Nhưng không có gì đáng tiếc hơn khi những điều chưa đạt được lại chính là thứ quý giá nhất trong cuộc sống – đó luôn là chân lý bất di bất dịch. Trong hành trình ấy, tôi nhận ra rằng sự khan hiếm thường làm tăng giá trị của mọi thứ. Khi một ngày chỉ có hai mươi tư tiếng đồng hồ, việc chọn lựa kỹ càng giữa hàng loạt dự định trở thành thử thách lớn. Và dù cho có bao nhiêu kế hoạch, vẫn luôn có những khoảnh khắc trôi qua mà không để lại dấu vết, như những cơn gió lặng lẽ bay đi nơi xa.

Hãy cùng nhau chờ đợi nhé^-^

(Kết thúc)

Các bài viết được chọn lọc khác


Bài viết gốcbxh ngoai hang anh, vui lòng ghi rõ nguồn và bao gồm mã QR bên dưới! Nếu không, từ chối tái bản!
Liên kết bài viết: /0g2r0ul1.html
Hãy theo dõi tài khoản Weibo cá nhân của tôi: Tìm kiếm tên "Trương Tiết Lệ" trên Weibo.
Tài khoản WeChat của tôi: tielei-blog (Trương Tiết Lệ)
Bài trước: Lưu thông: Cửa ngõ chung cho viết lách, lập trình và rèn luyện võ thuật
Bài sau: Thảo luận về kinh doanh và nền tảng